[Review] [Cổ Kiếm Kỳ Đàm] Chấp niệm – 5. Trục nguyệt- Thẩm Dạ và Tạ Y

Author: Blue Light

———————————————–

TRỤC NGUYỆT

2050263730460646509

Tịch dương cuối cùng cũng lặn xuống…

Thời gian đằng đẵng tưởng chừng như đã chờ đợi ngàn vạn năm… lâu đến mức khiến người sức cùng lực kiệt.

Đêm tối rất nhanh sẽ ập đến, cùng với lặng lẽ và hư vô…

Mà tận nơi sâu thẳm nhất của bóng đêm, là tâm niệm của ai mãi không chịu đổi…phát ra thứ ánh sáng huyễn hoặc mà đẹp đẽ ấy—mộng?

———————————————————————-

Đó là câu chuyện về những con người bị thần vứt bỏ, ra sức vùng vẫy khỏi cái lồng bao trùm hàng nghìn năm. Về một Lưu Nguyệt Thành im lìm như đã chết.

Và họ, chỉ là hai con người bị số mệnh đùa cợt, chú định bước trên hai con đường riêng rẽ. Từ tương ngộ, đến tương tri, rồi tương ly. Thẩm Dạ và Tạ Y.

0b7b02087bf40ad1805bcfcd522c11dfa9ecce65Thẩm Dạ, Đại Tế Ti của tộc Liệt Sơn, gánh trên người trọng trách bảo vệ bộ tộc, vì Lưu Nguyệt Thành mà sinh, vì Lưu Nguyệt Thành mà tử.

Cha hắn vì muốn tìm cách chữa bệnh cho Thương Minh- con gái chủ thành đã nhẫn tâm đem hai đứa con mới chớm bệnh của mình thử nghiệm thần huyết chi lực. Thẩm Dạ bế theo em gái bỏ chạy trong đêm mưa để rồi cay đắng nhận ra, có chạy cũng chạy không thoát kết giới bao trùm, tựa như có trốn cũng trốn không khỏi vận mệnh đã bị định sẵn. Hắn dù có cắn răng tiếp nhận thần huyết thiêu đốt cũng không thay đổi được hiện thực em gái bị bắt đi.

QQ Photo20150712140200Em gái hắn, dưới tác động của Cự Mộc, từ đấy không thể lớn lên, cứ sau ba ngày ký ức lại quay trở về cái đêm bị bắt đi, đau khổ khôn cùng. Mưa không ngừng rơi, tựa như cơn ác mộng chưa từng gián đoạn.

 

QQ Photo20150712141355Tạ Y xuất hiện trong đời Thẩm Dạ tựa như một thứ ánh sáng dẫn dắt trong đêm tối, ký thác hy vọng của hắn. Cảnh tượng lần đầu gặp mặt, đối với bọn họ là cả đời khó quên.

Thẩm Dạ nhận Tạ Y làm đệ tử, truyền thụ cho y pháp thuật, còn sai người dạy y một ít yển thuật đơn giản.

Trong muôn người, hắn đã chọn y, đệ tử duy nhất một đời.

QQ Photo20150712144825

Bọn họ đã từng có những tháng ngày tươi đẹp.

Bên cạnh một Thẩm Dạ âm trầm, hành xử lạnh lùng, độc đoán là một Tạ Y hoạt bát, thích những gì mởi lạ, thích trốn một góc nghiên cứu yển thuật, thích giở vài trò “hổ nháo”.

QQ Photo20150712141519

Mà Thẩm Dạ, đối phó với những trò của y chỉ là những lời quở trách, sủng nịch cực hạn ẩn giấu dưới vẻ ngoài nghiêm nghị.

Bọn họ cùng nhau chế tạo yển giáp lô sưởi ấm cho tộc dân. Hắn giao trọng trách phá vỡ kết giới cho y. Y ghi nhớ như tạc từng lời hứa với hắn. Khi hắn bị phản loạn tập kích, y không chần chừ rút kiếm bảo vệ, sự lo lắng, quan tâm hiện rõ trong từng ánh mắt. Đá tam sinh vốn được dành làm quà sinh thần cho hắn chất chứa tất cả tình cảm của y.

Những tưởng bọn họ vẫn có thể ở cạnh nhau như vậy, ra sức vì một viễn cảnh tươi sáng của bộ tộc thì khi kết giới mở ra đã đánh tan toàn bộ hy vọng. Kết giới bị phá, tâm ma nhân cơ hội xâm nhập vào thành. Bộ tộc Liệt Sơn đứng trước lựa chọn hoặc bị tâm ma thôn phệ hoặc bắt tay hợp tác, cái giá phải trả là nhân loại ở hạ giới bị biến thành thức ăn.

Hắn đứng trước cục diện tồn vong của bộ tộc đã ra một quyết định tàn khốc. Còn y, đệ tử đắc ý của hắn,người được định sẵn sẽ trở thành tế ti đời tiếp theo đã phản kháng hắn, trốn khỏi Lưu Nguyệt Thành, chạy xuống hạ giới tìm kiếm con đường vừa cứu được tộc nhân vừa không hại đến sinh mệnh người vô tội.

Con người đều rất cố chấp, nhất là khi phải chọn đi con đường nào càng không thể cưỡng cầu.

Thẩm Dạ để bảo vệ tộc nhân đã mở ra con đường mà theo hắn là tốt nhất hiện giờ. Không màng đến cái giá phải trả.

Tạ Y, với sự quý trọng vô hạn đối với sinh mệnh, vì sinh mệnh là thứ rực rỡ nhất, một khi mất đi sẽ không thể trở lại, không thể tiếp nhận “đạo” của Thẩm Dạ, để cứu tộc mà bất chấp mọi hy sinh.

Con đường này hai người họ bước rất cố chấp. Cho đến chết, tuyệt không hối hận.

.

Suốt 20 năm ở hạ giới, Tạ Y vô số lần một mình ngước nhìn vầng trăng nơi cố thổ xa xôi, tâm tâm niệm niệm, đều là Lưu Nguyệt Thành, khắc cốt tương tư đều là bóng hình xưa cũ.

Y tận tâm tận lực nghiên cứu yển thuật, tạo ra Thông Thiên Chi Khí, dốc sức tìm kiếm tàn phiến của Thần Kiếm Chiêu Minh nhằm diệt trừ tâm ma, mở ra cho tộc dân một cơ hội sinh tồn, để giúp một người gỡ bỏ muôn vàn gánh nặng.

20130911060347_Mr5Qd
.
Dùng sở cầu cả đời, tham thấu đến tận cùng yển thuật, để bảo vệ một người, một thành.
.
Từng kề cận.
.
Từng trốn chạy.
.
Từng rời xa.
.
Cuối cùng cũng trốn không khỏi mối dây ràng buộc.
.

Ở Tây Vực, y bị người của Thẩm Dạ vây bắt, lúc được đưa về Lưu Nguyệt Thành thì người đã trọng thương mà chết.

20131013010417_aHzRwThẩm Dạ cố chấp lưu giữ Tạ Y, lệnh cho người lấy yển giáp và cổ trùng kéo dài sinh mệnh cho y, xóa sạch ký ức, đặt tên là Sơ Thất, trở thành sát thủ kề cận bên mình.

Thứ ta muốn làm, nhất định sẽ làm được, người ta muốn cứu, cho dù có chết, có nát, có biến thành tro, ta cũng buộc hắn bò ngược trở về từ âm tào địa phủ

Cho dù chỉ còn là cái xác biết đi.

 Mặt khác, Yển Nhân do Tạ Y chế tạo mang theo ký ức, tư tưởng quan trọng của y, loại bỏ đi thất tình lục dục, ẩn cư hạ giới, bảo tồn yển thuật.

 

742fc558d109b3de02015eabcdbf6c81810a4c1c.jpg    Khắc này  ngóng trông người …bặt tin

     Nguyện nhờ ánh trăng… chiếu tới…người

 

Bất luận là Tạ Y lúc trước, hay yển giáp Tạ Y lúc này, dẫu chỉ là những ký ức rời rạc, tình cảm cùng nỗi nhớ nhung sâu sắc vẫn chưa từng phai nhạt.

Sư phụ của ta là một người cực kỳ xuất sắc. Bất luận tu vi, mưu trí, gan dạ hoặc đảm đương, đến tận ngày nay, không thể tìm được người thứ hai. Tựa như ánh trăng đơn độc trên trời cao… không thể với tới… như băng như sương, lại một mình chiếu rọi đêm dài lạnh giá

Tình cảnh lần đầu nhìn thấy người, ta cả đời cũng không thể quên.

Trường tương tư, bất tương kiến.

Động tâm nhất thời, trọn đời khó quên

Lòng ta nào phải đá, há có thể chuyển dời.

.

Thủy nguyệt kính hoa. Giật mình tỉnh giấc, chỉ còn trong giấc mộng.

Gần trong gang tấc, thoáng chốc đã xa tận chân trời.

20130911060635_8mAQc.thumb.600_0Một khúc “Tại thủy nhất phương”, rõ là trông thấy được, lại không thể truy, không thể bắt lấy.

Một đóa mẫu đơn bên đình. Một tình yêu không lường trước được tử vong.

Đẹp đẽ mà tuyệt vọng.

 

Một thân chấp niệm,vãng sự hư không

Thiên địa mênh mông,đâu ngày tương phùng?

.

Quyên Độc một đêm, cố nhân trùng phùng, lòng người xao động.

66fe3b3003c4f13429289582963d8506.png

Tạ Y trong ký ức của hắn đã không còn, chỉ để lại một yển nhân Tạ Y điềm đạm, dịu dàng và có phần xa cách.Cà hai đều có sự cố chấp với sinh mệnh, như chính bản chất của linh hồn Tạ Y.

Bởi vậy, kết cục của họ, cũng chưa từng thay đổi.

Y, tuyệt tình mà mâu thuẫn.

“Tình thấy trò giữa chúng ta sớm đã đứt đoạn…đạo bất đồng bất tương vi mô, thứ cho Tạ mỗ không thể y lời…nếu không phải gặp nhau trong tình cảnh này, lời ta muốn nói với người đâu chỉ là thiên ngôn vạn ngữ”

Hắn, quyết tuyệt mà bi ai.

“Ta đến là để đích thân hỏi ngươi một câu. Ngươi… có từng hối hận?”

“Không hối hận.”

“Được, được, được lắm…Vĩnh biệt, Phá Quân”

Họ cố chấp với con đường phải đi, nhưng tình cảm kia giờ khắc nào có thể buông đây?

Bàn tay ấn trước ngực khi biết người đã chết. Nỗi đau không giả.

Thời khắc Tạ Y tự bạo, Thẩm Dạ không màng nguy hiểm xông vào lấy cho được đầu y, chỉ vì một thứ mà bản thân luôn tìm kiếm, ý niệm mà Tạ Y lưu lại.

9e31841349540923b899816c9658d109b2de49b4

Yển nhân với thể xác là đầu gỗ, lại có linh hồn của Tạ Y. Sơ Thất có thân thể của Tạ Y, ký ức lại là một màn trống rỗng.

Cho dù Thẩm Dạ có đem linh hồn từ yển giáp tạo thành Vong Xuyên giao cho Sơ Thất. Cho dù Sơ Thất có nắm trong tay trái tim của Tạ Y, thì Sơ Thất vẫn chỉ là Sơ Thất, không thể nào biến lại thành Tạ Y.

Đồ đệ của hắn, đã chú định là người trên thế gian này, gần hắn nhất, cũng là xa hắn nhất.

f7c822c79f3df8dc84fa769dcf11728b461028fa

4ecc6bfbb2fb4316e769b3b821a4462308f7d324

Thứ đã vỡ nát, cho dù sửa chữa lại, lúc trông vào, sẽ không tự chủ nhìn vào vết nứt cùng khiếm khuyết…

Sự tồn tại Sơ Thất thời thời khắc khắc nhắc nhở Thẩm Dạ bội phản của Tạ Y.

Hắn không ngừng thăm dò, không ngừng khiêu khích, sợ y sẽ phản bội hắn, sợ y sẽ lần nữa rời xa hắn.

– Bổn tọa hỏi ngươi, hạ giới cùng Lưu Nguyệt Thành, ngươi muốn ở đâu?

-Thuộc hạ chỉ muốn đi theo chủ nhân. Chủ nhân ở đâu, thuộc hạ bèn ở đó.

– Nếu ta muốn chặt cánh tay phải của ngươi, ngươi sẽ thế nào?

– Thuộc hạ tuân mệnh.

– Đợi đã…

– Chủ nhân?

– Quyết tâm của ngươi, bổn tọa đã thấy. Ngươi còn hữu dụng, không được dễ dàng chặt đứt lưỡi dao sắc bén của mình— cho dù là mệnh lệnh của bổn tọa, cũng không được.

Thẩm Dạ một mặt phủ nhận tồn tại của Sơ Thất, gạt người gạt mình rằng Sơ Thất chẳng qua chỉ là một công cụ trung thành do chính mình tạo ra, mặt khác lại không kìm được muốn biết y nghĩ gì, muốn có được sự thừa nhận của y, tựa như hắn từng mong có được sự thừa nhận của Tạ Y ngày nào.

530765Sơ Thất sau khi khôi phục ký ức không cho rằng mình là Tạ Y. Ngực trái của y từ lâu đã không còn nhịp đập của trái tim, tựa như thứ đã mất đi không bao giờ trở lại.

Sơ Thất và Tạ Y, họ có trải nghiệm khác nhau, tư tưởng khác nhau dẫn đến “đạo” của họ cũng hoàn toàn khác biệt.

Tạ Y tận sở học cả đời vì muốn bảo hộ một người, một thành, nhưng trên hết là sự cố chấp với sinh mệnh. Y từ nhỏ chứng kiến tộc nhân vùng vẫy trong bệnh tật, cho đến lúc nghiên cứu yển thuật, càng hiểu được mỗi một sinh mệnh có được đều không dễ dàng. Bởi vậy, khi đứng trước sự lựa chọn, con đường y chọn chỉ có thể là đối nghịch Thẩm Dạ.

Còn Sơ Thất, y cả đời dõi theo Thẩm Dạ, so với Tạ Y càng ở trong thời điểm khốc liệt nhất, nhìn thấy một mặt khác kinh động lòng người nhất. Vì vậy, dù mang trong người ký ức của Tạ Y cũng không khiến y mảy mai có ý định quay lưng lại với người đã dõi bước suốt trăm năm.

a560f68b87d6277f391df2202a381f30e924fc79

100 năm nay, ta chỉ nhìn một người, chỉ nghe tiếng một người. Hỷ nộ của hắn chính là hỷ nộ của ta. Nguyện vọng của hắn, chính là nguyện vọng của ta. Bất luận xảy ra việc gì, ta sẽ không quay lưng với hắn lần thứ hai.

1Z4315130-17 Thời khắc lăng mộ sụp đổ, Sơ Thất giúp Nhạc Vô Dị đưa Chiêu Minh Kiếm Tâm thoát ra ngoài, bản thân táng thân trong mộ.

Chiêu Minh Kiếm Tâm rồi sẽ được đưa về Lưu Nguyệt Thành, nguyện vọng của người kia rồi sẽ được thực hiện. Y chỉ nuối tiếc không còn được gặp hắn thêm một lần nào nữa.

Lưu Nguyệt Thành rốt cục cũng không thoát khỏi kết cục hủy diệt.  Tất cả tội nghiệp cuối cùng do chính tay Thẩm Dạ đặt dấu chấm hết.

QQ Photo20150713200653

.

Ta thường hỏi bản thân, đọc qua bao nhiêu sách, cuối cùng nhớ được mấy trang, học được bao nhiêu pháp thuật, cuối cùng dùng được mấy phần, cứu biết bao nhiêu tộc nhân, cuối cùng lưu lại bên ta, còn được mấy người?

Tại nơi mang mang phù thế, rốt cục có chăng dù chỉ một người cùng ta tâm ý tương thông, sống chết có nhau, mãi không xa rời?

QQ Photo20150713203034

Nơi hoàng tuyền xa xôi, Thẩm Dạ dường như trở lại thành thiếu niên năm đó.

Hắn dắt tay Tiểu Hi bước về phía trước, bên cạnh còn có Đồng và Hoa Nguyệt.

Ở điểm cuối con đường là bóng dáng bạch y quen thuộc, tay cầm ô, lặng lẽ quay đầu, mỉm cười ấm áp.

Mưa cuối cùng cũng tạnh rồi.